Tôi đi Hội An cách đây 4 năm. Ngày đó tôi lượn phố cổ Hội An chỉ trong một buổi sáng thành ra tôi không thấy ấn tượng lắm với những gì Hội An có. Với tôi lúc đó, Hội An chỉ là những ngôi nhà xưa cũ, những quán xá tạm bợ. Đợt giỗ tổ Hùng Vương vừa rồi tôi đi hưởng tuần trăng mật cùng vợ. Vợ chồng tôi dự định chỉ đi Lý Sơn rồi về nhưng do được nghỉ dài ngày nên chúng tôi rời đảo Lý Sơn sớm hơn một ngày so với dự định ban đầu để có thời gian đi chơi ở Hội An. Chúng tôi ở khách sạn nằm trên đường Lý Thái Tổ, ấn tượng đầu tiên của tôi là đường phố rất sạch sẽ và nhiều cây xanh, mà hình như ở đây chỗ nào cũng sạch sẽ như vậy. Lúc nào rảnh tôi sẽ đi phố cổ Hà Nội xem có được sạch như ở đây không, chứ khu Thanh Xuân tôi ở thì bụi thôi rồi.
Buổi tối ở Hội An rất lung linh, đáng tiếc là tôi không biết chụp ảnh buổi tối thế nào cho đẹp. Ảnh của tôi chụp toàn bị nhoè sáng. Bực thật! Sau vụ này có lẽ tôi phải học thêm về nhiếp ảnh quá. Nhưng mà cũng nhờ thế tôi có nhiều thời gian hơn để thưởng thức vẻ đẹp và ẩm thực của Hội An. Đến Hội An tôi khuyên bạn không nên bỏ qua bánh mỳ Madam Khánh. Quán này rất nổi tiếng. Bánh mỳ ở đây lớn với đầy đủ các hương vị được nướng bằng lò truyền thống nên giòn và rất ngon. Tôi tính ăn bánh mỳ ở đây rồi đi ăn Cao lầu, nhưng ăn xong bánh mỳ rồi thì no quá không kịp thử món Cao Lầu. Đành để dịp khác vậy. Buổi tối đi thuyền trên sông Hoài ngắm phố cổ về đêm, thả những chiếc đèn hoa đăng xuống sông với hi vọng mang lại may mắn cũng là một trải nghiệm thú vị.
Sáng hôm sau chúng tôi định đạp xe ra biển An Bàng ngắm bình minh, nhưng hơi buồn vì khi tới nơi thì mặt trời đã lên cao rồi. Nếu đi xe máy thì có lẽ sẽ kịp. Rút kinh nghiệm cho những lần sau vậy. :D. Chúng tôi chơi ở biển một lúc sau đó lại về phố cổ Hội An để chụp ảnh. Hội An có những con hẻm hẹp và dài. Bởi vì xưa kia Hội An là một hương cảng rất phồn thịnh của xứ Đàng Trong. Việc buôn bán chủ yếu là các thuyền người nước ngoài đến cập cảng Hội An. Hàng hóa đưa lên bờ buôn bán, trao đổi. Tuy nhiên các chủ thuyền cần nhất là lương thực, củi đốt và nước uống. Lương thực và củi thì có thể mua trên sông cũng tiện nhưng nước uống thì chắc chắn phải lên bờ gánh xuống. Việc đưa nước xuống các tàu thuyền ngày xưa chủ yếu dựa và việc gánh nước kiểu thủ công. Người gánh nước luôn tìm con đường ngắn nhất để gánh, vì vậy họ đi tắt qua những con hẻm mới đỡ công gánh nước lên các thuyền. Còn ngày nay thì những con hẻm này phục vụ cho việc chụp ảnh. :P.
Ngày hôm đó chúng tôi gặp một gia đình người nước ngoài tại quán kem ở phố cổ. Họ phát âm tiếng Việt khá chuẩn. Tiếc là vốn tiếng Anh của tôi không đủ để nói chuyện với họ nhiều hơn. Chỉ tranh thủ chụp với mấy nhóc một kiểu ảnh. Welcome to Hoi An.